PHIM VỀ NGƯỜI KHUYẾT TẬT | Move To Heaven - Hướng tới thiên đường
Move To Heaven (Hướng Tới Thiên Đường) là bộ phim được lấy cảm hứng từ một bài luận phi hư cấu của Kim Sae Byul mang tên Things Left Behind (tạm dịch: Những điều bị bỏ lại phía sau). Trong thời gian gần đây, cái chết không còn là đề tài xa lạ trong những bộ phim truyền hình Hàn Quốc, các nhà làm phim đã có ý định từng bước truyền tải những thông điệp ý nghĩa của cuộc sống hơn đến với khán giả. Move To Heaven là một bộ phim nhẹ nhàng, không triết lý giáo điều nhưng chắn chắn sẽ để lại trong bạn nhiều cảm xúc đẹp đẽ và suy ngẫm về ý nghĩa thật sự của cuộc sống này.
Move To Heaven lấy chủ đề khá quen thuộc của dòng phim Hàn đó là tình cảm gia đình và những câu chuyện xã hội chạm đến lòng người. Nhưng các vấn đề được khai thác một cách mới mẻ hơn dưới góc nhìn của nhân vật chính trong phim là một thanh niên mắc chứng Asperger - một dạng của bệnh tự kỷ, người bệnh chỉ có thể biết đến bản thân mình và khó giao tiếp hòa đồng với xã hội, nhưng thay vào đó họ có trí thông minh (hoặc có thể hơn) đối với người bình thường. Và điều ấn tượng tiếp theo của bộ phim đó chính là ngành nghề mà phim khai thác, trauma cleaner - hiểu nôm na là người chuyên phụ trách thu dọn di vật của người đã mất, khi người nhà của họ không đủ can đảm để thu xếp hoặc đối với những người không còn nhân thân nào trên đời giúp họ nữa.
Đằng sau mỗi cái chết, là những câu chuyện chưa kể
Bộ phim kể về Han Geu Roo (Tang Joon Sang) - một thanh niên 20 tuổi mắc chứng Asperger- rối loạn phát triển thần kinh đặc trưng. Từ khi còn nhỏ, cậu đã đi theo bố là Jeong U (Ji Jin Hee) để làm “người thu dọn di vật” bằng cách dọn dẹp hiện trường, sắp xếp đồ đạc mà người đã khuất để lại một cách tận tâm và đầy trân trọng.
Họ tin rằng người chết vẫn có thể kể câu chuyện của mình thông qua những thứ được để lại. Vì vậy nên hai cha con anh đã sử dụng những vật phẩm mà họ thu thập được để xây dựng nên bức tranh về khách hàng. Thỉnh thoảng, họ cũng sẽ giúp khách hàng của mình làm cho xong những việc còn dang dở, để họ có thể an tâm đi đến thiên đường.
Nhưng rồi biến cố xảy ra, sự ra đi đột ngột của bố khiến Geu Roo tổn thương sâu sắc. Cuộc sống của Geu Roo cũng rẽ sang một hướng khác khi cậu phải sống cùng Sang Gu (Lee Je Hoon) - người chú vừa mới ra tù mà mình chưa từng gặp. Ban đầu, Sang Gu nhận lời làm người giám hộ của Geu Roo chỉ vì nghĩ đến khối tài sản mà anh trai để lại. Tuy nhiên, sau khoảng thời gian cùng Geu Roo làm việc ở Move To Heaven, Sang Gu đã có một hành trình khám phá vô cùng cảm động về những câu chuyện đằng sau cuộc sống của những người đã mất.
Người ta nói thiên đường thật đẹp, nhưng cuộc đời này cũng thế
Move To Heaven tuy có nhiều phân đoạn “xát muối trái tim” nhưng vẫn mang lại một cảm giác ấm áp lạ kì. Nhiều câu chuyện trong phim còn dang dở đầy tiếc nuối, vì nhân vật chính trong câu chuyện ấy đã vội rời khỏi thế gian. Nhiều số phận trong phim thật bất hạnh, khi đến cuối đời, họ vẫn cô đơn, lẻ loi và chưa thể hoàn thành nguyện ước.
Geu-ru có lẽ là một trong những nhân vật khiến người xem “tốn khăn giấy” nhất của Move To Heaven, cách cậu đối xử với mọi người xung quanh giúp chúng ta nhận ra sự tử tế trong cuộc sống này có lúc lại diệu kỳ đến vậy, nó có thể chữa lành và hàn gắn những tổn thương trong lòng những người vừa mất đi người mình yêu thương nhất. Cái chết không còn là một điều gì xa vời và đen tối, nó luôn hiện hữu trong cuộc sống và giúp chúng ta nhận ra bản thân phải trân trọng những thứ đang có trong hiện tại.
Mắc chứng Asperger nhưng rõ ràng Geu-ru là một người có tấm lòng nhân ái và sở hữu sự thông minh đáng kinh ngạc, chính sự khác biệt của Geu-ru làm cậu trở nên đặc biệt chứ đó không phải là một điều gì tệ hại mà con người phải xa lánh. Hình ảnh Geu-ru cho chúng ta nhận ra trong cuộc sống chúng ta phải chấp nhận và tôn trọng sự khác biệt của người khác, chứ không phải là kỳ thị xa lánh họ.
Tuy nhiên, với “Move To Heaven”, những câu chuyện dang dở, những số phận bất hạnh ấy dường như đã có một cái kết trọn vẹn hơn, khiến trái tim của người xem cũng được sưởi ấm và chữa lành, chứ không phải là cảm giác buồn đến ám ảnh.
Khác biệt không có nghĩa là sai
Chàng Han Geu Ru - người sở hữu cái tên có nghĩa “Một Gốc Cây” và mang hội chứng Asperger, tức hội chứng rối loạn phổ tự kỷ chức năng cao. Người mắc hội chứng này thường gặp vấn đề ở kỹ năng xã hội, nhưng vẫn thông minh như (hoặc hơn) những người bình thường khác. Đối với Geu Ru, cậu có khả năng quan sát và ghi nhớ cực đỉnh.
“Bố mẹ thường cảm thấy lo lắng khi con cái của họ quá khác biệt”.
Ông chú “giang hồ” Sang Gu đã nói với Geu Ru như vậy và cho rằng, bố của Geu Ru chắc cũng từng buồn lòng và xấu hổ về đứa con bất – bình – thường của mình nhiều lắm.
Thế nhưng, Geu Ru đã ngay lập tức phủ nhận điều đó:
"Khi bọn trẻ trêu chọc vì Geu Ru không chịu nói, cả khi Geu Ru không được đi học nữa vì nói quá nhiều, bố đều nói không sao cả. Bố nói Geu Ru chỉ khác biệt chứ không sai. Vì bố nói cháu không làm sai nên bố không cảm thấy xấu hổ”.
Geu Ru không phải là một đứa trẻ bình thường, nhưng thằng bé may mắn có một bố mẹ luôn yêu thương và tôn trọng anh bằng tất cả trái tim khi họ còn sống. Mẹ Geu Ru nói cảm ơn cậu, vì đã cho bà được làm mẹ của Geu Ru. Bố của Geu Ru cũng nói khoảnh khắc hạnh phúc nhất trong đời ông, là khoảnh khắc được làm bố cậu.
Đến cô bạn hàng xóm nhà bên có cái tên Na Mu, tức “Cái Cây” cũng quý mến Geu Ru ngay từ cái nhìn đầu tiên, luôn bên cạnh và giúp đỡ cậu, ngay cả khi bị mẹ mình ngăn cấm. Thay vì cảm thấy xấu hổ, cả bố mẹ Geu Ru, Na Mu hay sau này là ông chú lạnh lùng Sang Gu đều tự hào về Geu Ru của họ.
Một số nhân vật trong phim không may mắn như vậy. Như câu chuyện về tình yêu đồng giới dù thật đẹp nhưng lại bị gia đình ngăn cấm, khiến Geu Ru ngây thơ phải thốt lên:
“Không biết yêu mới xấu hổ. Tại sao họ phải xấu hổ vì anh ấy biết yêu?”.
Đã có bao giờ bạn cảm thấy xấu hổ vì bản thân khác biệt, hay vì một người nào đó bạn quen không giống một người bình thường khác hay chưa?
Những câu chuyện về đời người tuy buồn, nhưng đẹp
Move To Heaven không chìm quá sâu vào những mảng màu u ám của cuộc sống. Trái lại, phim nghiêng về khía cạnh tình cảm và nhân văn nhiều hơn.
Phần lớn những người phải ra đi trong Move To Heaven đều có một số phận đáng thương. Nhiều người chết trong cô độc, phải một khoảng thời gian sau mới được phát hiện. Có người rời xa thế gian khi chưa kịp tìm ra người thân, người khác lại mất khi còn quá trẻ. Người bị giết, người tự kết liễu cuộc đời.
“Trước giờ tôi luôn nghĩ mình là kẻ bất hạnh nhất trên đời. Nhưng sau khi đến đây, lần đầu tiên, tôi cảm thấy đời mình không tệ đến vậy”.
Ông chú “Khá Bảnh” Sang Gu từng nói như vậy với ông chú chở rác, để rồi ông chú trả lời “Đó là bởi vì cậu đã thay đổi nhiều, chú của Geu Ru à”. Có thể sau khi xem phim, bạn sẽ như ông chú “Khá Bảnh”, thay đổi lăng kính nhìn cuộc đời của chính bản thân để bỗng thấy rằng, đời mình kể ra cũng chẳng tệ lắm.
Dù là câu chuyện của những người quá cố khác nhau, nhưng chúng đều sở hữu một điểm chung. Đó là nhờ dịch vụ Move To Heaven, người đã mất phần nào có thể nhắm mắt xuôi tay, khi lời nhắn lẫn di vật của họ đều được Move To Heaven gửi đến những người cần nhận. Chính yếu tố nhân văn này đã giúp Move To Heaven trở nên khác biệt so với những dịch vụ thu dọn di vật tương tự. Họ giúp câu chuyện của người đã mất không bị lãng quên.
“Người đã mất không thể nói được. Họ không thể nói thành lời như khi họ còn sống. Vì thế chúng ta phải đọc thay họ.
Phải làm để đọc được ạ?
Con phải lắng nghe thật kỹ những gì có trong chiếc hộp này. Vậy thì dần dần con sẽ bắt đầu thấy được những lời mà người quá cố muốn nói và những điều mà họ muốn chia sẻ.
Nó giống như một câu đố ạ?
Đúng vậy. Bố nghĩ gần như vậy”.
Geu Ru “rô bốt” dù gặp vấn đề với các kỹ năng xã hội, nhưng lại là một cậu bé sống nguyên tắc, kiên trì, luôn quyết tâm gửi di vật của người mất cho người cần nhận, dù gặp bao khó khăn đi nữa. Cậu bé ngây thơ, thành thật, nhưng sống đầy ắp tình người, không quên lo lắng cho ông chú ở bẩn, ồn ào, ham ăn của mình, mỗi khi ông chú gặp chuyện.
Sang Gu tuy lạnh lùng và luôn tỏ ra ghét bỏ Geu Ru, nhưng suy cho cùng, anh cũng từng là một cậu bé đáng thương. Cậu bé ấy sở hữu một trái tim nhân hậu và chỉ là một “người tốt dễ gây nhầm lẫn”, chứ chẳng phải là kẻ xấu như hiểu lầm của mọi người. Bên cạnh câu chuyện của khách hàng, câu chuyện giữa Geu Ru và Sang Gu, hai con người hoàn toàn khác biệt học cách sống cùng nhau cũng mang đến nhiều tiếng cười sảng khoái, xen lẫn những giọt nước mắt vừa trầm buồn, vừa hạnh phúc.
Move To Heaven đều khiến khán giả phải suy ngẫm về cuộc đời. Phim không chỉ phản ánh sự bất công trong xã hội Hàn Quốc hay sự đáng thương của tầng lớp lao động đói nghèo, mà còn phê phán thái độ thờ ơ, lạnh lùng, vô cảm và tham lam. Thậm chí vấn đề bạo hành cũng được đề cập, khiến người xem phải cảm thấy ghê tởm về độ máu lạnh của biết bao con người ngoài kia. Liệu chúng ta có bỏ quên điều gì đó hay không? Liệu chúng ta có từng thờ ơ trước những lời nhắn gửi từ người khác? Hãy thử quan sát nhiều hơn, học cách lắng nghe thêm một chút. Biết đâu chúng ta cũng có thể giống như bố con Geu Ru: Hiểu được người khác, ngay cả khi họ không cất thành lời! |
Nguồn tin: Tổng hợp từ Internet
Xem thêm các tin khác
ADHD và rối loạn hành vi phá hoại (CD và ODD)
Bạn có thể đã nghe mọi người sử dụng những cụm từ như mất kiểm soát hoặc...
ADHD và sự hung hăng
Nhiều trẻ mắc ADHD dễ nổi giận. Chúng cảm thấy cảm xúc mãnh liệt và có thể gặp...
ADHD và thay đổi tâm trạng
Những người mắc ADHD thường gặp khó khăn trong việc quản lý cảm xúc của mình. Họ...